Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2009

Tales

Dạo này lười quá không cải thiện được bệnh lười và sắp xếp thời gian không hợp lý cố hữu.
Có khi cả ngày ngồi ôm sách và máy tính đến mờ cả mắt nhưng không được chữ nào vào đầu, toàn làm những việc vớ vẩn vô tích sự. Đọc sách không vào lắm nên lại mò vào mấy diễn đàn đọc bài vớ vẩn, mà món này thì lấy thời gian rất nhanh. Thành thử một ngày trôi đi rất nhanh, và một tuần cũng vậy. Cuối cùng là thời gian trôi đi một cách uổng phí.
Có lẽ mình không thích hợp với việc nghiên cứu vì tính không phải là kẻ chịu khó và cần cù mà toàn làm việc theo kiểu cảm hứng. Học hành kiểu này ở Việt Nam rất dễ lấy điểm cao nhưng ở nhưng nơi đòi hỏi sự nghiêm túc là chết. Thằng cha giáo sư cũng bảo "tôi biết cậu là người de qualité (có năng lực, he he) nhưng có vẻ không chăm chỉ. Hihi, chăm chỉ + với thông minh nữa thì bố học làm gì cái ba thứ vở vẩn này hả ông?

Nhìn đi nhìn lại thì thấy đúng là mấy năm qua kiến thức chẳng thu được gì mấy ngoài ba thứ vở vẩn và tuổi tác ngày càng đè nặng lên vai.
Khuyên người khác thì rất dễ nhưng để cải tạo chính bản thân mình thì bao giờ cũng khó hơn cả. Thôi từ nay cố gắng sửa dần.
Có lẽ nên dần tạm biệt mấy thú vui như báo mạng hay blog. Hẹn một năm sau sẽ quay trở lại vậy.