Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2009

Cloche à vent

Thời đó em thi thoảng đến nhà anh sau những buổi làm thêm ngoài giờ học. Có lẽ tại anh thuê nhà tại một nơi hẻo lánh của thành phố, nơi toàn các ông bà cụ già về hưu sống, cả tiếng đồng hồ mới có một chuyến xe bus đi qua, và có lẽ một phần vì em bận rộn với việc học hành và công việc nên thoảng hoặc mới tới nhà anh một lúc, mà rồi chúng mình lại cùng nhau đi dạo trong khu rừng nằm dọc sườn đồi gần nhà.

Nhà của mấy thằng con trai nên đồ đạc bừa bộn, lần nào đến em cũng năn nỉ dọn nhà nhưng mà rồi thì anh vẫn không đồng ý. Em chê nhà anh chẳng có đồ đạc gì ngoài mấy cái máy tính của anh và bạn, em bảo nên trồng một ít cây hay hoa cho cuộc sống thêm phần sinh động, anh hồn nhiên bảo quanh nha anh là cả một rừng cây và hoa lá rồi còn gì, thêm nữa thi thoảng được gặp em với nụ cười như hoa mùa xuân nên anh nghĩ chằng cần thêm hoa lá. Một lầni em mang đến cho anh một chiếc chuông gió, bảo là mua được hồi học ở Đông Kinh và bảo anh sống trên đồi nhiều gió sẽ làm chiếc chuông kêu luôn luôn và mỗi khi chuông kêu anh có thể nhớ tới em một chút.

Chuông gió mang đến hơi ấm và âm vang của mùa xuân, hình như có lần em bảo thế. Mà rồi thì mùa xuân vẫn cứ về biết bao lần mà không cần đợi tiếng chuông gió treo nơi cửa. Mùa xuân về và em về đâu anh không còn biết nữa.

Anh ngồi trong căn phòng đơn sơ, nhìn chiếc chuông gió mà nhớ đến em.

Rồi thì đến anh cũng rời khỏi căn phòng đó. Đồ đạc được chuyển đi hết trừ chiếc chuông gió anh quyết định để lại. Gắn ký ức về em với chiếc chuông gió ở một căn phòng nhỏ xa lạ dễ hơn trong trái tim vốn hay nhạy cảm và lắm hồi ức.


Mấy năm kể từ ngày chuyển đi anh không quay lại ngôi nhà cũ có chiếc chuông gió của em. Mà chắc người thuê nhà đến sau đã gỡ nó ra từ lâu rồi, có thể lắm, cũng như anh vẫn thi thoảng nhớ em, dù ít thôi.

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2009

You can't say

You can say, old things must end
You can smile and even pretend
And you can turn and walk away so easily
But you can't say, you don't love me anymore.
You can dream of what might have been
You can cry for what won't pass again
And you can say there's every reason you should leave
But you can't say, you don't love me anymore.
You can say I'm right you're wrong
You can make your plans to find somebody else
But I can't believe you can carry on
We know what should be said
But you can't find the words instead.
You say, old things must end
You can smile and even pretend
And you can turn and say you're leaving me for good
But you can't say, you don't love me anymore.
And you can turn and say you're leaving me for good
But you can't say, you don't love me
First just say, you don't love me anymore...


Em cứ ước ao những điều có thể đãtrở thành sự thật
Nước mắt cứ chảy va chẳng thể nào quay ngược thời gian.
Có thể thanh minh và vờ ngoảnh mặt quay lưng.

Nhưng đừng nói em ko còn yêu anh nữa

EM đúng tôi sai, cũng được thôi, tôi không bào chữa

Em có thể quay đi và kiếm một anh chàng

Nhưng tôii tin rằng tâm hồn em sẽ mãi lang thang
....

Em có thể nói những tháng năm xưa đã xa xôi.
Em cứ mỉm cười và vờ như không biết.
Em cứ quay lưng và nói lời tiễn biệt.
Nhẹ nhàng như chiếc lá bay

Nhẹ nhàng như chiếc lá bay thôi.
Nhưng không thể nói em không còn yêu anh nữa